Tôi có đáng được tôn trọng?

Blog chia sẻ thủ thuật, template blogspot miễn phí: anhtrainang.com
Có nhiều lúc từng nghĩ trong cuộc sống kể cả ngoài đời thường lẫn qua thế giới ảo, mình nên chọn ai để chơi và chọn ai để tin tưởng? Chưa kể ngoài đời thường vì ta được tiếp xúc trực tiếp với họ, xem cách ứng xử, tiếp cận để phỏng đoán mình đã chọn đúng người để chơi hay chưa. Khoan! Tôi dừng lại câu chuyện "người đời thường" ở đây vì không muốn đề cập thêm. Cái tôi muốn nhắc đến trong bài là "người thế giới ảo" và trong lĩnh vực này chúng ta hay gọi thân thuộc là những bloggers.

Tôi có đáng được tôn trọng?

Bàn về blogger? Bạn hiểu gì về từ tiếng anh này? À, họ là những người viết blog tức những dạng tin tức về giải trí, thủ thuật, ảnh ọt bla bla. Sẽ có những blogger chân chính và sẽ có những blogger "chân phụ" =z= Blogger chân chính họ sẽ tự viết bài này, copy rõ nguồn, không sợ vì ghi nguồn mà mất lượng view đến blog họ, bài viết chất lượng (tức nội dung hay, bố cục rõ ràng...) còn blogger "chân phụ" sẽ vi phạm những điều trên. 

Khi ta mới lập blog, ta sẽ cần phải xây dựng và pr thương hiệu cho blog đó. Tôi luôn tin câu "Có công mài sắt có ngày nên kim". Ừ thế thì bạn hãy cố gắng lên, lúc đầu còn nhỏ nhưng rồi sau sẽ thành công thôi. Nhưng trên con đường thành công đó, có thể bạn sẽ phải gặp nhiều trở ngại và một trong những trở ngại sâu sắc đó chính là tình trạng "blog lớn đàn áp blog nhỏ" và "các blog nhỏ sẽ lợi dụng những blog nhỏ bằng hoặc nhỏ hơn". 

Thực tình mà nói, hiện ra đang có quá nhiều trường hợp tương tự xảy ra. Đôi lúc, nói thật tôi cũng muốn bỏ blog lắm hay chỉ muốn cầu xin mọi người hãy tha cho tôi, để tôi ở 1 mình cũng được chứ tự nhiên mọi người biết đến tôi thì tôi lại càng chán hơn thôi. Tôi cố gắng trồng 1 cây con từ hạt mầm bé tí tẹo, chỉ mong nó lớn để mang ra chợ bán kiếm thêm thu nhập nuôi sống bản thân hay đơn giản chỉ là mua 1 món quà gì đó nho nhỏ tặng mẹ, tặng bố hay tặng thằng em trai mới vào đại học. Nhưng không! Bạn không cho tôi thực hiện điều đó, khi cây con lớn lên đến lúc gặt hái thì bạn thẳng tay sang nhà tôi ăn cắp, ăn trộm rồi khắc tên bạn lên đó đem ra chợ bán lấy tiền. Tôi cố gắng để trồng thêm cây loại khác, thêm ít phân bón khác cho chất lượng tốt hơn để cạnh tranh hơn thì bạn cũng lại lấy nguyên chỗ đó bê về bên nhà bạn và nhận nó là của bạn. Tôi biết bạn là con nhà có điều kiện, quen biết rộng thành ra những đứa thấp cổ bé họng như tôi không động chạm hay nói gì bạn được. Đó là nói mấy ông lớn, còn về phần mấy ông nhỏ ngang hoặc kể cả kém tôi thì cũng cứ nay chìa tay xin cái nọ, mai chìa tay xin cái kia. Nhà tôi thì đã không có điều kiện, không khá giả gì rồi thì tha cho tôi đi. Tại sao cứ nhằm các ông lớn mà ca tụng xong trao đổi bằng tiền mặt còn tôi thì các ông thẳng tay ăn cắp vậy. Liệu có xứng đáng là một công dân tốt? 

Ở đời, cái gì cũng thế thôi. "Gieo nhân nào thì gặp quả đó", cuộc sống xung quanh tôi cũng chứng kiến nhiều rồi. Gặp người xấu xong nó tốt còn hơn gặp phải thằng xấu lại còn giả vờ là mình tốt thì mấy thành phần đó tôi xin tránh xa. Thôi thì cứ cố sống cho qua ngày chứ nói thật 1 câu là sau này tôi cũng không cần bạn là hàng xóm hay bạn bè thân thích của tôi đâu. Đơn giản chẳng có đứa bạn nào lại đi "cướp miếng cơm" của người khác bao giờ cả, cái gì cũng nhận của mình, không thừa nhận công sức của người khác thì sớm muộn tiền của bạn cướp được từ họ cũng chẳng giữ được lâu vì đó là những đồng tiền bẩn bạn đi ăn cắp của người khác mà đúng không?!

Chốt post đau lòng sẽ là những hình ảnh tôi sưu tầm bên soha để mọi người lấy đó làm chân lí sống cho bản thân.










Blog mình đã bỏ hệ thống bình luận Blogspot và thay thế bằng bình luận Facebook từ ngày 11/07/2018 nên hơn 3k bình luận trước đó sẽ không còn hiển thị nữa. Nếu bạn không nhận được phản hồi về thắc mắc của bạn trong mỗi bài viết thì liên hệ trực tiếp với mình qua Anhtrainang.com.